







Nghiệp trần mang nỗi sầu mơ
Trăm năm cát bụi mịt mờ nhân sinh
Ngẫm người rồi xét lỗi mình
Đời vương lắm nghiệp vô minh u hoài
Thu đi lá rụng lạc loài
Phù vân một kiếp mộng hoài điêu linh
Vọng từ vô thủy lai sinh
Để hồn lạc lõng lặng thinh hồn trầm
Kiếp người mấy kẻ trăm năm
Bể dâu chìm nỗi thăng trầm lênh đênh
Kiếp trần nốt nhạc không tên
Khẩy lên nhân thế bồng bềnh nổi trôi
Xuân Thu thoáng chốc qua rồi
Nếu không thức tỉnh luân hồi trả vay
Nghiệp duyên con tạo cứ xoay
Luân hồi trả báo biết ngày nào xong
Tĩnh tâm ta tự hỏi lòng
Gây bao nghiệp chướng sao mong lạc thường
Luân hồi quanh quẩn sáu đường
Tránh sao khỏi vướng những phương khổ sầu

NHỮNG ĐIỀU NÊN BIẾT KHI ĐẾN CHÙA
Đừng tới chùa chỉ để cầu xin, mà là để hạ thấp bản ngã của mình, mở tâm từ bi hỷ xả.
Đừng chỉ tới chùa, để dâng hoa cúng Phật.
Hãy lấp đầy căn nhà của mình bởi những đóa hoa thơm ngát tình yêu thương .
Đừng chỉ tới chùa, để dâng đèn nến cúng Phật .
Hãy thắp lên ngọn đèn trí tuệ, xóa tan bóng tối của phiền muộn, thù hận trong tâm.
Đừng chỉ tới chùa, để cúi đầu cầu nguyện.
Hãy cúi đầu khiêm nhường, hay tạ lỗi trước tha nhân.
Đừng chỉ tới chùa, quỳ gối cầu nguyện.
Hãy cúi người, quỳ gối, giang tay, ôm ấp, cứu lấy tha nhân.
Đừng chỉ tới chùa, xin sám hối, ăn năn.
Hãy thành tâm thứ lỗi cho mình, và cho cả tha nhân!
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
NAM MÔ ĐẠI BI QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT
(Xin thường niệm Phật)
Thôi thì ta lập nguyện cầu
Làm lành lánh dữ xin cầu bình an
Giã từ bao nghiệp hỗn mang
Quay về buông xả tĩnh an cõi lòng.