Nhà báo Lê Thanh Uyên chỉ trích Lê Dương Bảo Lâm thiếu liêm sỉ, vô trách nhiệm với công chúng

Mới đây, nhà báo Lê Thanh Uyên thuộc báo Lao động đã lên bài viết bày tỏ thái độ và quan điểm của mình về hiện tượng mạng xã hội Lê Dương Bảo Lâm. Trong bài viết, cô chia sẻ:

“Ai sống trên đời cũng cần có liêm sỉ, nhất là người nghệ sỹ. Liêm sỉ của người nghệ sỹ là lòng tự trọng nghề nghiệp, là sự tôn trọng của anh ta dành cho chính danh tiếng của mình, cho công chúng. Không thể là sự ba vạ tuỳ tiện, kiếm view bất chấp kiểu Dương Lâm Đồng Nai.

Cái MV “Oải cả chưởng” mà mọi người đang tranh cãi mấy hôm nay, với mình nó là sự nhảm nhí, thái độ vô trách nhiệm với công chúng và với liêm sỉ của người nghệ sỹ, đáng phê phán chứ không hề vui vẻ hay buồn cười như Lâm đang lầm tưởng.

Mình từng có thiện cảm với Lâm, ở Lâm có chút duyên, chút chăm chỉ nỗ lực vươn lên đáng để ghi nhận. Nhưng càng ngày Lâm càng rõ nét hình hài của một gã chuyên chọc cười nhảm, thay vì định vị mình là người nghệ sỹ hài. Lâm càng lúc càng sa vào cơn ngộ view, cày view bất chấp.

Những mảng miếng gây cười vô bổ của Lâm, gần nhất đây là vụ tháo răng giả ra gây cười, làm đi làm lại trong 2 ngày 1 đêm. Một miếng cười ngớ ngẩn, nhạt nhẽo, rẻ rúng, được tung hô, lắc lư khen ngợi, được ưu ái phủ sóng khắp nơi từ youtube đến truyền thông – đến mức ngán ngẩm.

 

Tuần trước đó, đám tang mẹ vợ của Lâm, Lâm và ekip của mình cũng không bỏ lỡ dịp để post clip, để đẩy view. Rồi đám cưới đồng nghiệp, Lâm cũng không thể nào không tranh thủ. Mọi lúc mọi nơi, phơi bày mọi ngõ ngách cuộc sống, đời tư, đem cả vui buồn cuộc đời ra mua vui và thoả mãn thú tò mò của công chúng – một cách rẻ mạt.
Không dừng lại ở phát hành lên mạng, Lâm lại còn bỏ tiền treo giải huy động hàng trăm máy cày view rồi khoe khắp nơi.

Không một người nghệ sỹ chân chính nào hành động như thế. View cao do tự cày, tự mở tự xem, thì view đấy có ý nghĩa gì?

Người nghệ sỹ phải có liêm sỉ với nghề nghiệp của mình, liêm sỉ của người làm nghệ thuật, liêm sỉ với công chúng và với cả nền nghệ thuật mà mình đang hoạt động.
Lâm đừng viện cớ “vui thôi mà”, “có phải ca sỹ đâu mà phải hát hay”. Bởi Lâm không phải là ca sỹ nhưng Lâm đang hoạt động nghệ thuật. Việc liên tục phát tán những MV, bài hát vô bổ nhảm nhí trên không gian mạng xã hội cũng là một hành vi tuỳ tiện “xả rác” ra môi trường văn hóa”.

Và cô cũng cho rằng không phải chỉ mình Lê Dương Bảo Lâm mà còn rất nhiều người như anh được coi là “ nghệ sỹ” – trưởng thành và bước ra từ các cuộc gameshow truyền hình mang đến những thứ giải trí rỗng tuếch, đầu độc cả thế giới. Và giải trí cũng như ẩm thực, nếu bạ gì cũng cho vào miệng, thì tất nhiên chuyện ngộ độc, ung thư là vấn đề không sớm thì chiều.

Theo Le Thanh Uyen

Thanh Bùi lần đầu lộ diện giữa lùm xùm gia đình Tập đoàn Vạn Thịnh Phát

 

Ca sĩ, nhạc sĩ Thanh Bùi xuất hiện tại một sự kiện chiều 30/11, nhận nhiều câu hỏi về gia đình vợ.

– Anh hiện sống thế nào?

Tôi phân biệt rõ ràng công việc và gia đình. Chuyện nhà tôi không phải mới đây mà đã xảy ra hơn 1 năm. Không thể vì lý do gì mà tôi dừng lại những hoạt động trong lĩnh vực giáo dục, nghệ thuật và văn hóa đã làm hơn 10 năm qua. Các học trò tiềm năng là động lực lớn để tôi làm việc.

Suốt thời gian qua, tôi thường nhận các câu hỏi như: “Anh có ổn không?” và luôn trả lời đang rất ổn. Tôi đã quen với nhịp sống mới. Âm nhạc và nghệ thuật mang lại sức mạnh, năng lượng giúp tôi khỏe hơn.

May mắn, tôi vẫn được đồng nghiệp, báo giới ủng hộ, phân biệt rõ những gì thuộc về tôi và gia đình vợ. Sự thật là tôi không bị ảnh hưởng nhiều. Có lẽ vì tôi đã cống hiến miệt mài hơn 10 năm, có tên tuổi và vị trí nhất định rồi.

 

– Anh bị ảnh hưởng uy tín thế nào khi tìm kiếm từ khóa “Thanh Bùi” luôn đi cùng thông tin tiêu cực?

Một năm qua, tôi vẫn xuất hiện tại các sự kiện, đứng cùng các chuyên gia hàng đầu thế giới trong lĩnh vực giáo dục. Như hôm nay, tôi có mặt tại sự kiện với vai trò người thầy.

Quan trọng nhất là cách bạn sống. Trong giai đoạn khó khăn, bạn chỉ có thể lựa chọn giữa từ bỏ tất cả và từng bước vượt qua. Tôi phải là tấm gương để hàng nghìn học sinh noi theo.

Nói không khó khăn là nói dối, tôi rất thực tế. Dù vậy, tôi biết sẽ phải làm gì và luôn có cái nhìn tích cực cho mọi thứ mình đối diện. So với người khác, tôi vẫn là người may mắn mà.

Công việc của tôi vẫn rất tốt, các sản phẩm mới đều thành công. Tôi chẳng mất đi học trò nào, trong khi lượng người theo học tăng gấp đôi, những vấn đề bên ngoài kia mình không kiểm soát được.

Tính cách, góc nhìn của tôi tích cực từ xưa nay, không ảnh hưởng gì vấn đề hoàn cảnh.

– Công việc của anh có liên quan gì với gia đình vợ?

Nếu có liên quan, làm sao tôi còn ngồi đây trả lời bạn? Những câu hỏi thế này không nên xuất hiện ở đây nhỉ?

– Vì sao năm nay anh bỗng thoải mái chia sẻ về con cái hơn hay không ngại xuất hiện, thậm chí khóc khi xem buổi biểu diễn của 2 bé ở trường?

Mọi thứ diễn ra hoàn toàn tự nhiên, các con lên sân khấu hát do bé muốn như vậy. Tôi sống rất thoải mái, không cố đáp trả hay chứng minh bất cứ điều gì.

– Các con tiếp động lực nào cho anh?

Như bất cứ người cha nào, tôi muốn các con được bảo vệ, được sống một cách đủ đầy nhất mà không cảm thấy thiếu thốn gì. Tôi biết bản thân phải cố hết sức để đảm bảo điều đó.

Tôi tự thấy đang làm rất tốt vai trò của mình thể hiện qua việc các bé ngày nào cũng vui vẻ, hạnh phúc trong điều kiện, hoàn cảnh xảy ra nhiều việc.

Như bạn thấy, tôi đang sống và chia sẻ hoàn toàn là chính mình, không kiểu cách. Tôi chưa bao giờ phải thay đổi hay phá bỏ điều gì thuộc về bản thân trước đây. Tôi không thể chiến thắng những thông tin giả, tiêu cực ngoài kia nên tập trung vào tình yêu thương mà mình nhận được.

– Anh bảo vệ con thế nào trước thông tin tiêu cực?

Các con tôi sẽ được lớn lên trong sự riêng tư. May mắn, các bé hiện còn quá nhỏ nên hầu như chỉ phải lo việc chăm sóc, nuôi dạy.

– Anh nói quá nhiều về giáo dục, còn âm nhạc thì sao?

Tôi theo đuổi âm nhạc chuyên nghiệp năm 18 tuổi, đến nay đã 22 năm, quá hạnh phúc và đủ đầy rồi. Hiện tại, tôi không viết nhạc để bán nữa, tương lai nếu có dịp sẽ viết nhạc cho chính mình trong một dự án trở lại. Tôi đang tập trung toàn bộ tim óc cho sự nghiệp giáo dục.

40 tuổi, tôi già rồi nhưng vẫn không ngừng học. Hiện tại, tôi đọc tin nhắn của các em, cháu học sinh đã dần không hiểu được câu từ. Là cha, là thầy, tôi phải cố gắng nhiều hơn mỗi ngày.